Top 3 Trong Những Sáng Chế Tuyệt Vời Của Con Người: Quả Bóng Ma Thuật Số 8, Napan, Keo Siêu Dính

1. Quả bóng ma thuật số 8 do ai chế tạo?

Quả bóng ma thuật số 8 là một món đồ chơi được dùng để dự đoán tương lai hoặc tìm kiếm lời khuyên. Hiện nay nó được sản xuất bởi công ty Mattel. Quả bóng ma thuật số 8 được làm dựa trên một thiết bị hình trụ dùng để dự đoán tương lai do Albert Carter phát minh. Năm 1944, Carter đã nộp đơn xin cấp bằng sáng chế cho phát minh này và chuyển nhưặng nó cho Abe Bookman vào năm 1946. Carter đã mất trước khi bằng sáng chế được cấp vào năm 1948. Bookman tiếp tục cải tiến nó để nó có hình dạng như ngày nay.

Quả bóng ma thuật số 8 nhìn giống một quả bóng bi-a cỡ lớn với một cửa sổ trong suốt. Bên trong quả bóng là thứ chất lỏng màu tối với một khối xúc xắc 20 mặt nối trong chất lỏng đó. Khối xúc xắc có các kí hiệu in trên từng mặt. Nếu bạn hỏi quả bóng một câu hỏi rồi xoay nó và nhìn qua cửa sổ trong suốt, mặt xúc xắc nối lên sẽ tiết lộ thông điệp mà tương lai gửi đến bạn.

2. Napan đã ra đời như thế nào?

Napan là chất làm đặc xăng hoặc các chất lỏng dễ cháy khác để sử dụng trong chiến tranh. Napan được phát minh vào năm 1942. Nó cực kì dễ cháy và có tính sát thương cao. Nó có thể tạo ra nhiệt độ trên 2.000 độ. Ý tưởng về Napan được hình thành trong Thế chiến I, khi xăng được sử dụng trong súng phun lửa. Tuy nhiên xăng có một vấn đề rất lớn là nó cháy quá nhanh. Trong Thế chiến II, các nhà nghiên cứu của Đại học Harvard do tiến sĩ Louis Fieser đứng đầu đã phát hiện ra rằng khi trộn xăng với cao su thì nó sẽ cháy lâu hơn, và sau đó thì họ đã phát minh ra Napan.

3. Câu chuyện về sự ra đời của keo siêu dính

Keo siêu dính hay còn được biết đến với tên gọi là “cyanoacrylate” được tiến sĩ Harry Cooler phát hiện vào năm 1942. Lúc bấy giờ, ông đang cố gắng tạo ra ống ngắm bằng nhựa cho các khẩu súng được quân đội Đồng Minh sử dụng trong Thế chiến II. Trong quá trình làm việc, ông tình cờ phát hiện ra một hợp chất dính chặt vào mọi thứ mà nó tiếp xúc, tuy nhiên ông bỏ qua hợp chất này vì nó không phù hợp với dự án khi đó của ông. Mãi chín năm sau, khi làm việc với Eastman Kodak để tạo ra một loại chất kết dính chịu nhiệt cho vòm kính buồng lái máy bay, Coover mới lại nhớ đến chất này và tiếp tục nghiên cứu về nó. Keo siêu dính được đưa ra thị trường vào năm 1958 bởi Eastman Kodak với tên gọi “Keo Eastman #910”. Về sau nó được đặt tên lại là “keo siêu dính”.


Call Now
Call Now