1. Xa kéo sợi thời tiền sử sẽ trông như thế nào?
Xa kéo sợi phát triển từ phương pháp đánh sợi bằng tay sử dụng con suốt thời cổ đại. Con suốt là một cái que buộc một viên đá hoặc một vật nặng khác. Những hình vẽ minh họa sớm nhất về xa kéo sợi được tìm thấy ở Baghdad, Iraq (vẽ năm 1234), Trung Quốc (vẽ năm 1270) và châu Âu (vẽ năm 1989). Các hình vẽ này cho thấy xa kéo đã được sử dụng ở cả Trung Quốc và các nước hồi giáo từ thế kỉ 11. Theo nhà sử học Ấn Độ Irfan Habib thì xa kéo sợi lần đầu xuất hiện tại Ấn Độ vào thế kỉ 13, còn ở Pháp thì mãi đến thế kỉ 18, xa kéo sợi mới được sử dụng.
Trước khi kéo sợi, xơ bông hoặc len sẽ được chải thô. Trong quá khứ, việc chải xơ được thực hiện thủ công bằng hai chiếc bàn chải lông kim loại dài khoảng 30cm và rộng khoảng 13cm. Xơ bông được trải trên một chiếc rồi chải bằng chiếc kia cho đến khi tất cả các sợi xơ đều quay về một phía. Sau đó, xơ được lấy ra dưới dạng các băng xơ mảnh dài khoảng 30cm và dày khoảng 1,9cm. Các băng xơ này được xoắn trên xa kéo sợi để tạo thành sợi thô rồi sau đó quay thành sợi thành phẩm. Một chiếc xe kéo sợi đơn giản có thể quay được một số loại xơ khác nhau.
2. Ai là người đầu tiên phát minh ra súng trường?
Súng trường là loại súng cầm tay gọn nhẹ với nòng súng được chuốt rãnh xoắn, Có báng súng và ốp lót tay hoàn chỉnh để phục vụ mục đích bắn điểm xạ. Những khẩu súng cầm tay có nòng xẻ rãnh xoắn đã ra đời từ thế kỉ 15 ở châu Âu.
Khoảng giữa năm 1610 và 1615, nghệ sĩ kiêm nhà phát minh Marin le Bourgeoys đã tạo ra một khẩu súng kíp (một loại súng trường kiểu cũ) cho Vua Louis XIII của Pháp. Cơ chế hoạt động của loại súng kíp này rất đơn giản. Thuốc phóng và đạn được nạp từ miệng nóng, gây hỏa bằng một kíp kiểu va đập đặt ở đuôi nòng. Khi bóp cò, lò xo sẽ đẩy kíp là viên đá lửa đập vào mặt kim loại. Tia lửa được tạo ra sẽ đốt cháy thuốc súng và đẩy viên đạn hình cầu đi. Trước đây, súng trường chỉ có thể bắn ra một viên đạn cho mỗi lần bóp cò. Còn các loại súng hiện đại có thể bắn liên tục nhiều phát khi người bắn kéo và giữ cò súng.
3. Vải ren xuất hiện từ khi nào?
Ren là một loại vải mỏng có các lỗ hổng hoặc khoảng trống, được móc hoặc dệt từ chỉ hoặc sợi. Ren có thể được làm thủ công hoặc bằng máy. Các lỗ hổng trên được hình thành bằng cách rút chỉ hoặc sợi khỏi tấm vải đã được dệt trước đó, nhưng thông thường, các lỗ hổng này được tạo ra ngay trong quá trình móc hoặc dệt vải ren.
Kĩ thuật làm ren ra đời vào khoảng cuối thế kỉ 15, đầu thế kỉ 16. Đã có nhiều Cuộc tranh luận xoay quanh vấn đề gi là người nghĩ ra ren. Trên thực tế, rất khó để gắn phát minh này với một người cụ thể bởi vì kĩ thuật làm ren phát triển từ nhiều kĩ thuật khác nhau. Ren trở nên phổ biến vào thế kỉ 16, khi nó được dùng trong cả thời trong lẫn trang trí nhà cửa.
Ban đầu, ren được làm từ sợi lanh, lụa, vàng hoặc bạc. Ngày nay, ren chủ yếu được làm từ sợi bông. Một số nghệ sĩ hiện đại còn làm ren từ dây đồng hoặc bạc thay vì các loại sợi.